(41:12) Hôm nay mấy con nghe rõ ràng là con đường đi của Phật pháp nó có phương pháp hẳn hoi. Các con tu nhiếp tâm an trú thì đó là các con đang ở trên pháp Thân Hành Niệm. Đó, mấy con thấy rõ không, ở trên Thân Hành Niệm để rồi bước vào Tứ Niệm Xứ.
Còn các con mà tu Tứ Chánh Cần trên pháp ngăn ác diệt ác bằng cái tri kiến của mình, bằng cái ý thức của mình hiểu biết về giới luật đức hạnh, cho nên mình sử dụng bằng cái sự hiểu biết giới luật đức hạnh xả tâm của mình để ngăn ác diệt ác, sanh thiện tăng trưởng thiện mà không cần phải đi qua pháp Thân Hành Niệm.
Đó, thì các con thấy. Đâu nó ra đó, pháp nào nó ra đó chứ nó không phải là chúng ta tu nó lu bù mà không biết pháp. Phải nhận ra được cái pháp của chúng ta tu. Vì vậy mà cái căn bản nhất là mấy con nhiếp tâm an trú phải có đạt chất lượng hoàn toàn, mới bước vào Tứ Niệm Xứ. Mà nếu chưa đạt được chất lượng bước vào Tứ Niệm Xứ là mấy con sẽ bị hỏng chân, nghĩa là mấy con không vô được nữa. Cái pháp nào mà tu tập thì phải đạt được cái kết quả của cái pháp đó trọn vẹn thì mới chuyển qua pháp khác tu. Còn pháp này chưa được mà đi qua cái pháp khác thì đương nhiên các con sẽ không đạt được cái kết quả của cái pháp cao hơn.
Phật pháp có ba mươi bảy phẩm trợ đạo. Lẽ ra thì phải dạy mấy con từ cái pháp đầu tiên của nó là phải dạy mấy con Ngũ Căn, Ngũ Lực. Nghĩa là phải biết năm căn của mấy con như thế nào, hiểu biết như thế nào và phòng hộ giữ gìn năm căn của mấy con như thế nào, ra sao. Rồi mới tập luyện Ngũ Lực, làm cho mấy con từ cái Tín lực, Tấn lực như thế nào để cho mấy con tiến dần vào các pháp. Bởi vì trong ba mươi bảy phẩm trợ đạo thì pháp Ngũ Căn, Ngũ Lực là những pháp đầu tiên của người tu tập.
Nhưng ở đây tại vì chúng ta là những người tu tập mà không được hướng dẫn kỹ lưỡng từng căn bản. Cho nên bắt đầu hiện giờ chúng ta đi vào chia làm hai phương pháp. Người nào có duyên tu Tứ Chánh Cần thì sẽ tu tập pháp Tứ Chánh Cần, người nào mà tu tập pháp Thân Hành Niệm thì đi vào pháp Thân Hành Niệm để tu tập nhiếp tâm và an trú. Đó là hai phương pháp hiện giờ đã chẻ ra.
(43:26) Nhưng dù sao đi nữa thì mấy con cũng thấy rằng Ngũ Căn, Ngũ Lực mấy con vẫn phải tu tập. Đó là những giới luật mà các con cần phải phòng hộ. Thí dụ như nhẫn nhục, tùy thuận, bằng lòng, tất cả những cái ăn, ngủ, độc cư, tất cả những cái pháp đó đều là nằm ở trên Ngũ Căn, Ngũ Lực hết mấy con. Nếu mà không có ngũ căn, ngũ lực thì mấy con tu tập pháp đó làm gì, giới luật pháp đó làm gì? Đó là những điều cần thiết cho sự tu tập của mấy con trên pháp Thân Hành Niệm cũng như pháp Tứ Chánh Cần. Phải không, các con thấy? Nó kèm theo.
Thí dụ như bây giờ nhẫn nhục, tùy thuận, bằng lòng thì đó là người ta đang tu ở trên cái pháp Tứ Chánh Cần. Còn mấy con thấy độc cư, ăn ngủ không phi thời thì đó là mấy con tu nhiếp tâm và an trú. Đâu nó ra đó chứ. Đức hạnh của nó, giới luật đức hạnh của nó ở đâu, nó nằm ở đó, phải chắc chắn. Nếu mấy con nhiếp tâm và an trú mà không giữ độc cư trọn vẹn thì rất khó nhiếp tâm và an trú. Bởi vì tâm mình tiếp duyên, đụng duyên ra nói chuyện này, chuyện kia thì đương nhiên là mấy con sẽ khó mà nhiếp tâm, an trú được. Buộc lòng mấy con phải giữ độc cư trọn vẹn.
Còn trái lại cái người tu Tứ Chánh Cần thì người ta phải giữ nhẫn nhục, tùy thuận, bằng lòng. Nhẫn nhục là phương pháp đầu tiên của họ, họ phải biết nhẫn nhục. Nếu mà không biết nhẫn nhục thì tâm họ sẽ không xả được ác pháp. Khi mà mình tiếp duyên của họ, họ không có giữ cái độc cư như mình, nhưng mà độc cư của họ nó khác hơn của mấy con. Còn mấy con độc cư của mấy con mà mấy con vô ngồi nhiếp tâm an trú, mà mấy con ra kia mấy con nói chuyện này chuyện kia thì coi như là mấy con nhiếp không vô. Chắc chắn là không bao giờ mấy con nhiếp được.
Cho nên khi mà chấp nhận pháp Thân Hành Niệm để chúng ta nhiếp tâm và an trú, thì độc cư chúng ta phải giữ cho trọn vẹn, ăn ngủ đừng phi thời thì chúng ta mới trọn vẹn, giờ nào ra giờ nấy, đó là người nhiếp tâm và an trú. Còn người tu Tứ Chánh Cần thì nhẫn nhục, tùy thuận, bằng lòng, đó là cái phương pháp của người tu Tứ Chánh Cần. Cái giới luật của người tu Tứ Chánh Cần phải giữ trọn vẹn.