00:00
00:00
Mục lụcA+A-Lưu sáchTìm trong sách
Ẩn Mục lụcPhóng toThu nhỏInLưu sáchTìm trong sách

Phiên bản điện tử dành riêng cho Thư viện Chơn Như:
https://thuvienchonnhu.net

Quý bạn đọc muốn thỉnh sách giấy vui lòng liên hệ
Ban kinh sách của Tu viện Chơn Như:
Điện thoại: (0276) 389 2911 - 0965 79 55 89
(Sách chỉ kính biếu, không bán!)

Ước mong mọi người sống không làm khổ mình, khổ người và khổ chúng sanh.

Chuyển ngữ: Nhóm Phật tử & Tu sinh Chơn Như

(01:19:25)

(01:19:25) Thầy Chơn Giác: Nam mô bổn sư thích Ca Mâu Ni Phật!

Kính bạch thầy! Trong những bài giảng hoặc kinh sách khi nói đến nhân quả thiện ác, Thầy thường dạy chúng con sinh ra từ nhân quả, sống trong nhân quả và ra đi cũng từ nhân quả. Chúng con đến với đạo Phật luôn luôn lúc nào cũng có niềm tin về nhân quả. Hôm nay, trong vấn đề liên quan đến bài học về nhân quả thiện ác, chúng con xin Thầy hoan hỉ giảng dạy chúng con việc tái sanh luân hồi hay đầu thai.v.v.

Theo khoa học hiện nay việc sinh ra một con người là sự giao hợp giữa nam và nữ sau 9 tháng 10 ngày là sinh con. Ngày nay, họ còn tiến bộ hơn là có khả năng thụ tinh trong ống nghiệm.v.v. còn trên lĩnh vực về Tôn giáo của đạo Phật về việc nhân quả tái sanh luân hồi Thầy có giảng cho chúng con về bốn cách nhập thai.

Thứ nhất, người phàm phu nhập thai không biết mình nhập thai trong bụng mẹ, không biết mình trụ trong bụng mẹ và không biết mình ra khỏi bụng mẹ.

Hạng người thứ hai, người tu Chánh Niệm Tỉnh Giác định họ có đủ sức thức tỉnh, sau khi chết đi họ biết mình nhập thai trong bụng mẹ, nhưng không biết mình an trú trong bụng mẹ và không biết mình ra khỏi bụng mẹ.

Hạng người thứ ba, người tu tập Định Vô Lậu tâm tỉnh thức rất cao và Ngũ Triền Cái xả ly nên khi chết biết mình nhập thai vào bụng mẹ, an trú trong bụng mẹ, nhưng không biết mình ra khỏi bụng mẹ.

Hạng người thứ tư, người đã ly dục, ly bất thiện pháp thân hoại mạng chung biết mình nhập thai vào bụng mẹ, biết mình an trú trong bụng mẹ và biết mình ra khỏi bụng mẹ.

(01:21:26) Như vậy, là khi một con người khi tắt hơi thở cuối cùng và do nhân quả liền nhập thai nơi nào đó, mà do nhân quả mình đã tạo (. . .). Trong khi đó, có một số thầy, cô và cả tài liệu họ cũng giảng dạy người vừa chết ở nơi này là đã sanh về nơi khác do nghiệp lực luân hồi. Nhưng có một điểm dẫn chứng việc tái sanh chúng con nghe thật là mâu thuẫn. Họ giảng, ví dụ có một sản phụ đang chuyển bụng chờ sanh, họ đau đớn cùng cực kéo dài hàng mấy tiếng đồng hồ là vì họ phải chờ một cái nhân của một con người nào đó đang trên giường bệnh hấp hối đau đớn, cùng cực cũng kéo dài mấy tiếng đồng hồ như vậy đến khi tắt hơi mới nhập cho người sản phụ, lúc đó người sản phụ mới sanh được. Kính bạch Thầy, như vậy có đúng không?

Kính thưa Thầy, rồi họ còn luận tiếp về cả ngày giờ sanh, cả người chết và khi tái sanh rất trùng hợp.v.v. kính xin được Thầy từ bi giảng dạy cho chúng con!

Trưởng lão: Vấn đề mà luận của các Ngài đó là sai, tại sao sai?

Bởi vì, chúng ta không một cái Thần thức, một ý nghĩ chúng ta nó thải ra không gian, thiện ác. Rồi bây giờ, tới cái miệng của chúng ta nó lại phát ra cái lời nói của nó, cái lời nói của nó lại phóng ra cái từ trường trong không gian, nếu mà là thiện đẩy ác. Thì cái từ trường đó vẫn là từ trường thiện ác gọi là nghiệp lực của chúng ta.

(01:23:05) Bây giờ cái thân của chúng ta, cái hành động của chúng ta đánh ở trên đầu người ta, đánh người ta hay hoặc là chúng ta giết người ta, hay cầm cái dao cắt cổ con gà, hay hoặc là đập đầu con cá để mà giết để làm thịt…​

của nó, để mà nó hợp bởi vì đức Phật nói thân chúng ta sinh ra là do duyên hợp, các duyên hợp lại. Cho nên, bây giờ nó do một cái duyên này tương ưng mà nó hợp lại với tinh trùng cha và noãn châu của mẹ, bởi vì hai cái phần này là hai cái phần vật chất, mà cái phần kia nó là từ trường là nó thuộc về cái tinh thần nó vô hình, phải không?

Cho nên, khi đó nó tương ưng là nó ở bất kỳ ở trong không gian này, nơi nào chớ không phải nó đi. Bởi vì, nó thải ra nó nằm ở trong không gian nó tương ưng, cái thiện với ác nó tương ưng, nó ở trong không gian này nó tương ưng với người cha, mẹ đó, cái người đó nó có cái bản chất tham, sân, si cũng như những cái từ trường của mình đã thải ra.

Do đó, khi đó nó tương ưng thì lúc bây giờ nó hợp thì nó sẽ thành, nó đủ duyên nó hợp khi cái người này chết thì tất cả những cái từ trường này nó hợp lại với những duyên khác, tức là như Thầy nói từ cái tinh trùng, noãn châu nó hợp lại thì nó mới thành một đứa bé nằm ngay ở trong bụng mẹ của nó. Liền ngay đó đã là, khi đức Phật nói Thập nhị nhân duyên, chúng ta nghe nói: “Vô minh sanh Hành, Hành sanh Thức”. Nghĩa là Vô minh như thế nào? Do Vô minh của hai vợ chồng của người này vô minh, không thấy được cái nẻo sanh tử luân hồi, cho nên vì vậy mà hai người mới giao hợp. Phải không? Đó là Hành, Hành là giao hợp chứ gì. Mà giao hợp thì nó sanh cái Thức. Thì do đó nó tương ưng, ngay đó hai chất của người nam và người nữ tức là tinh trùng và noãn châu nó hợp lại, và đồng thời nó tương ưng với cái nhân quả chúng ta chết. Phải không? Do đó nó hợp lại, do những cái duyên này nó hợp lại ngay đó thì nó đã có một cái mầm của một cái con người chúng ta rồi.

Mà cái mầm này…​

HẾT BĂNG


Trích dẫn - Ghi chú - Copy