(1:09:19) Trưởng lão: Hỏi thêm Thầy cái gì nữa không con? Con có hỏi Thầy gì thêm nữa không con?
Phật tử (chú Tâm): Dạ, xin Thầy từ bi hoan hỷ. Dạ thưa Thầy, nhiều lúc con thắc mắc là như Thầy chỉ đọc năm bộ kinh của Hòa Thượng Minh Châu dịch thưa Thầy. Nhiều lúc con nghĩ không lẽ trong 49 năm hoằng pháp của đức Phật, chỉ có năm bộ kinh đó thôi thưa Thầy.
Trưởng lão: Có bao nhiêu đó thôi. Nghĩa là trong 49 năm mà dạy đạo cho người tu tập, thì chỉ những cái bài kinh trong cái tạng kinh Nguyên Thủy đó mà thôi, chứ không dạy một cái bài kinh nào khác nữa. Bởi vì đạo Phật là đạo thật, cho nên không có dạy mình mơ hồ một cái gì. Ngay cái bài đầu tiên của kinh Nguyên Thủy mấy con thấy đức Phật xác định pháp môn căn bản là: “33 cõi trời là cõi tưởng tri chứ không phải liễu tri”. Nghĩa là cái cõi tưởng chứ không có cõi thật. Như vậy là không có thể dạy chúng ta có một cái cõi nào khác hơn hết. Mà không có dạy chúng ta cái pháp nào tưởng hết. Cho nên vì vậy mà tất cả những kinh tưởng là đều người sau viết, để gán cho Phật, để tạo cho người ta tin thôi. Chứ sự thật ra các Tổ viết.
Vì vậy mà 49 năm thuyết pháp, đâu có nhiều. Phật pháp đâu có nhiều. Cô đọng lại Thầy chỉ có một bài pháp duy nhất để mà mọi người dễ tu nhất đó là: “Thời Khóa Tu Tập Trong Thời Đức Phật”. Các con thấy, nó có 9 pháp tu, mà 5 pháp đầu để nói về oai nghi tế hạnh, giới luật và 4 pháp sau là phân chia ban ngày tu cái gì? Rồi ban đêm canh một tu cái gì? Canh giữa tu cái gì và canh cuối tu cái gì? Đức Phật dạy rất rõ ràng, đâu có nhiều. Nếu nhiều thì người ta làm sao tu được con, nhiều quá nó lộn xộn. Mà đạo Phật nó thực tế, cho nên nó cô đọng lại. Chỉ có một pháp đẩy lui các chướng ngại pháp trên tâm chúng ta, để hoàn toàn tâm chúng ta bất động, tức là tâm vô lậu. Có mục đích đó thôi, không có gì nhiều. Vì vậy mà tất cả kinh mà thấy Thiên Kinh Vạn Địa đều là người sau viết, người sau viết.
(1:11:29) Phật tử: Kính bạch thầy, cái bức hình này là có người ta nói đây là bức hình của thời Đức Bổn Sư chưa xuất gia. Kính bạch Thầy! Thầy hoan hỷ chỉ dạy cho chúng con được rõ.
Trưởng lão: Đức Phật chưa xuất gia thì đức Phật còn trẻ lắm, thì làm gì mà có cái hình ông già này. Có phải không? Đức Phật xuất gia còn rất trẻ mấy con, rất trẻ, chứ đâu có già vậy. Mới có 19 – 20 tuổi thì mấy con nghĩ sao? Có phải không? Như vậy hình này ông già chứ sao? Nói như vậy là nói sai rồi.
Phật tử (chú Tâm): Dạ! Thưa Thầy vậy là không phải?
Trưởng lão: Không phải.
Phật tử (chú Tâm): Dạ! Con cảm ơn Thầy.
Phật tử: Thời xưa thì để có ánh sáng thì người ta đốt lửa, cái lửa nó tạo ra ánh sáng. Cách đây vài trăm năm thì người ra cũng còn đốt đèn. Thì sau này, có cái đèn lật ngược trở lại là cái đèn điện. Thì sự thật ánh lửa của cái đèn điện nó cũng đem lại ánh sáng. Qua mấy lần con tiếp xúc với cô Út, thì hình như cô Út có một cái quan niệm là: Hữu xạ tự nhiên hương. Thì thật ra sau này thì có chị Phước chị đã đưa sách của Thầy vô trong thư viện quốc gia để cho các nhà nghiên cứu người ta đọc. Thì hôm nay có nhà sách Ngọc Linh, là một cái nhà sách mà phân phối rất nhiều sách của các Thầy. Thì con kính mong Thầy cho cô Út được tiếp xúc với nhà sách Ngọc Linh, để cái sách của Thầy được nhiều người đọc. Để cho ánh sáng nó một ngày nó được phát tán ra nhiều hơn. Dạ xin cảm ơn Thầy!