00:00
00:00
Mục lụcA+A-Lưu sáchTìm trong sách
Ẩn Mục lụcPhóng toThu nhỏInLưu sáchTìm trong sách

Phiên bản điện tử dành riêng cho Thư viện Chơn Như:
https://thuvienchonnhu.net

Quý bạn đọc muốn thỉnh sách giấy vui lòng liên hệ
Ban kinh sách của Tu viện Chơn Như:
Điện thoại: (0276) 389 2911 - 0965 79 55 89
(Sách chỉ kính biếu, không bán!)

Ước mong mọi người sống không làm khổ mình, khổ người và khổ chúng sanh.

Chuyển ngữ: Nhóm Phật tử & Tu sinh Chơn Như

(43:21)

(43:21) Nội pháp, ngoại pháp, thì cái này chắc mấy con cũng rõ. Hễ khi mà nói nội thọ, ngoại thọ, nội tâm, ngoại tâm rồi thì các con biết rằng nội pháp, ngoại pháp rất rõ ràng.

Thí dụ một cái pháp tham, sân, si, mạn, nghi, là cái Ngũ Triền Cái. Vậy thì cái gì mà thô phù của cái pháp này là nó ngoại, mình tham cái mình lấy cái đó đi, thì đó là ngoại pháp, nó bên ngoài. Mà nội pháp thì chưa có lộ ở bên ngoài, mà nó ngầm ngầm nó tham ở bên trong, nó khó hơn.

Thí dụ như bây giờ Thầy muốn cái đồng hồ này mà Thầy chưa ăn cắp người ta, chưa lấy hay hoặc là chưa có mua. Nhưng mà nó cứ nhớ nhớ hoài đến, nghĩ rằng mai mốt mình tích tiền, mình làm cho có tiền mình mua sắm nó, thì đó là nội pháp.

Bởi vì cái đồng hồ này là cái pháp mà, cái vật đó là cái pháp mà, cho nên do nó làm cho cái tâm tư của mình khởi lên khả hỷ, khả lạc, thích thú, vì vậy mà ở trong tâm mình nó chưa có cái vật đó, nó làm cho mình ưa thích nó, rồi mình tìm cách để cho có nó, đó.

(44:26) Còn ngoại pháp thì nó không phải còn ngấm ngầm trong tâm nữa, mà chợt thấy một cái vật gì đó cái mình ham thích liền, thì ngay cái ngoại pháp đó.

Cho nên quán ở trên nội pháp và ngoại pháp. Khi mà ngoại pháp thì vừa chợt mà nó dính vào mắt của mình một cái vật đó, thì ngay đó cắt đứt liền, cho nên Phật nói “khi mắt thấy sắc đừng cho dính sắc”, đó là ngoại pháp đó. Mà khi mà nó đã dính rồi thì đoạn diệt, tức là nội pháp đó. Nó đang ham muốn rồi thì đoạn diệt. Bây giờ nó thích một cái xe Dream, thì tức là nó phải đoạn diệt, tức là nội pháp.

Còn hồi nó mới thấy người ta cỡi, nó chưa có biết cái xe Dream như thế nào, bây giờ nó thấy người ta cỡi, thì bắt đầu nó vừa thấy nó ham, thì đây là ngoại pháp, cho nên mình đoạn dứt ngay ngoại pháp, không có cho con mắt mình nó dính với cái xe đó, với cái vật đó, thì đó là ngoại pháp.

Còn bây giờ nó đã dính rồi, cho nên bây giờ cái tâm nó ngầm ngầm nó ham thích rồi, nó muốn rồi, thì do đó mình tìm mọi cách để mà tu cái Định Vô Lậu, quét cho sạch đừng có cho tham cái đó nữa, thì tức là mình đã cứu mình ra khỏi cái thế gian đau khổ. Còn nếu không thì mình sẽ bị.

Vì vậy mà trên các pháp của Phật, mà trên Tứ Niệm Xứ, mà ngay pháp Tứ Niệm Xứ mà tu tập thì chúng ta thấy nó đã có kết quả để mà ngừa ác, mà ngừa cái ác tức là tham, sân, si chúng ta đó, mà đoạn dứt ác để chúng ta sống trong thiện pháp.

(45:45) Đó là những cái mà hỏi những cái từ, để rồi Thầy giảng ra để cho hỏi cái cách thức tu cho biết cách thức của nó nữa. Chứ nếu không thì chúng ta đâu biết.

Vì vậy mà hằng ngày chúng ta đã có những cái pháp tu để ngừa ác và đoạn dứt ác, đó là cái pháp Chánh Niệm Tỉnh Giác, và cái pháp Định Niệm Hơi Thở và cái Định Vô Lậu, ba cái pháp này nó giúp chúng ta.

Vậy mà Đức Phật còn sợ chúng ta chưa đủ ở trong Tứ Chánh Cần, trong những pháp tu như thế này, nó chưa đủ, nó chưa làm chủ hoàn toàn, cho nên vạch ra cho chúng ta thấy rõ để khi mà nó có xảy ra, nó có nổi lên, nó có khởi niệm ác ra, thì ngay đó là chúng ta đã biết ngăn chặn liền.

Như ngoại pháp, thì mắt mình vừa thấy sắc thì ngay đó chúng ta đã biết nó là ngoại pháp rồi. Mà ngoại pháp rồi thì đoạn dứt không cho mắt dính cái sắc đó, do đó thì làm sao có nội pháp mà dính trong tâm?

Như vậy là chúng ta không có cho nó sanh khởi. Mà nó đã sanh khởi thì nó ở nội pháp rồi, mà nội pháp thì chúng ta phải dùng Định Vô Lậu mà quét nó ra. Cho nên đó là giải thoát.

Đó là những lời của Chân Huệ hỏi về pháp Tứ Niệm Xứ.

HẾT BĂNG


Trích dẫn - Ghi chú - Copy