00:00
00:00
Mục lụcA+A-Lưu sáchTìm trong sách
Ẩn Mục lụcPhóng toThu nhỏInLưu sáchTìm trong sách

Phiên bản điện tử dành riêng cho Thư viện Chơn Như:
https://thuvienchonnhu.net

Quý bạn đọc muốn thỉnh sách giấy vui lòng liên hệ
Ban kinh sách của Tu viện Chơn Như:
Điện thoại: (0276) 389 2911 - 0965 79 55 89
(Sách chỉ kính biếu, không bán!)

Ước mong mọi người sống không làm khổ mình, khổ người và khổ chúng sanh.

Chuyển ngữ: Nhóm Phật tử & Tu sinh Chơn Như

(32:28)

(32:28) Trưởng lão: Bây giờ thì Thầy, các con có tâm mà quyết đã xin quy y Tam Bảo, theo ba cái ngôi báu của Phật, Pháp, Tăng để mà nương nhờ. Sau này thực hiện những cái Đạo Đức Nhân Quả để đem lại cái đời sống của các con được hạnh phúc an vui, không làm khổ mình khổ người, như vậy thì trước khi mà quyết tâm mà nương theo quy y Tam Bảo thì các con phải hiểu Tam Bảo là gì.

Chữ quy y này có nghĩa là gì? Quy là trở về, y là nương tựa. Quy y có nghĩa là trở về nương tựa một cái nơi vững chắc. Như các con đã thấy mình nương tựa với cha mẹ mình, từ nhỏ chí lớn nhờ cha mẹ làm để nuôi mình, nhưng mà sự nương tựa đó không vững chắc. Khi các con đau cha mẹ đâu có đau thế được, các con đau là các con phải chịu đau.Đó các con thấy rõ chưa.

Mà khi các con chết, cha mẹ cũng đâu có chết thay cho các con được, chỉ có làm cơm cho các con ăn, mua thuốc cho các con uống cho nó bớt đau thôi, chứ cha mẹ của mình thì không có đau thay cho mình được, mà cũng không có chết thay cho mình được. Vì vậy mà cái chỗ nương tựa với cha mẹ nó không vững chắc, nó chỉ đỡ thôi chứ nó không vững chắc. Dù bất cứ bây giờ chúng ta nương tựa với người nào nó cũng không vững chắc.

Trái lại nương tựa ba ngôi Tam Bảo nó sẽ vững chắc. Tại sao vậy? Tại vì, cái đau bệnh của các con nó sẽ không còn có đau bệnh nữa. Tại sao không còn có đau bệnh nữa? Tại vì con sẽ làm giống y như Phật thì con sẽ không còn đau bệnh nữa.

(34:00) Và con sẽ thực hiện sống đúng cái đời sống của Phật, thì chết con làm chủ được cái chết, con muốn sống thì con cũng làm chủ được cái sống. Cho nên thấy cái ba ngôi Tam Bảo mà nương tựa nhu vậy, nó rất vững chắc, nó làm cho cái đời sống chúng ta an ổn, không còn lo sống, lo chết, lo bệnh tật, lo đói khát nữa. Chỉ có mình làm đúng thực hiện đúng là cơm ăn áo mặc đầy đủ, không cần phải nhờ vả vào ai nuôi mình nữa hết, tự mình.

Và đồng thời, bệnh đau mình cũng nương tựa vào đó, thì bệnh đau mình cũng không có bệnh đau, và tới chừng chết mình cũng vẫn thấy tự tại được cái sự chết. Như vậy thì chúng ta mới nương tựa cái ba ngôi Tam Bảo mới gọi là nương tựa nơi vững chắc, bảo vệ cho chúng ta vững chắc, đời đời kiếp kiếp chúng ta không còn đau khổ nữa.

Cái thứ nhứt là nương tựa ba ngôi Tam Bảo, thì chúng ta nương tựa vào ba cái nơi đó, nó mới xuất phát ra chúng ta cái lộ trình nhân quả, cái đạo đức nhân quả. Từ nơi Phật, Pháp, Tăng nó mới thực hiện được cái đạo đức Nhân quả, từ đó chúng ta là con người biết sống ở trong cái đạo đức nhân quả. Một điều ác chúng ta không làm, và điều thiện thì chúng ta làm.

(35:09) Đó là chúng ta biết rõ. Còn bây giờ nhiều khi điều ác chúng ta không biết, chúng ta làm rồi mai mốt tai hoạ đến chúng ta mới hởi ôi là khổ. Đó là con đường nhân quả là như vậy. Vì vậy mà chúng ta nương tựa ba ngôi Tam Bảo, là chúng ta biết rõ được con đường nhân quả. Và rõ được con đường nhân quả thì tự bàn tay chúng ta đem đến cái hạnh phúc cho chúng ta.

Cơm ăn áo mặc cũng do bàn tay khối óc chúng ta đem lại cho chính mình, và sự giàu sang cũng chính bàn tay của chính mình, và sự đau bệnh chết chóc cũng do chính mình, và hạnh phúc an vui cũng do chính mình. Mình nói một lời nói đã làm cho cả gia đình buồn khổ, mà cũng một lời nói mà đem lại hạnh phúc cho gia đình mình. Một lời nói mà yên làng yên xóm, một lời nói mà làm xáo động cả làng cả xóm, cũng đều do lời nói. Lời nói chúng ta là ở chỗ thiện và ác là nhân quả.

(36:03) Mà từ đâu lưu xuất ra được cái nhân quả này, có phải là từ ba ngôi Tam Bảo Phật Pháp Tăng hay không? Do ba ngôi Tam Bảo này mà chúng ta nương tựa đúng chánh, hiểu đúng, thì đem lại đời sống chúng ta hạnh phúc an vui, đầy đủ cuộc đời. Sinh ra làm người có ai muốn đời mình khổ bao giờ, có ai muốn đời mình thiếu cơm ăn áo mặc bao giờ?

Người nào cũng muốn cho mình đây đủ cơm ăn áo mặc, thế mà vẫn thiếu, bươn chải thôi đầu này đến đầu kia, nhiều khi cố gắng làm, làm mãi làm mãi để cho có đủ cơm ăn áo mặc, hay dư dả như mọi người, thì lại bị tù tội. Do ác pháp mà chúng ta đã tạo ra những điều đau khổ càng đau khổ hơn nữa.

Do như vậy mà chúng ta trở về ba ngôi Tam Bảo. Vậy ba ngôi Tam Bảo là gì? Là Phật, Pháp, Tăng.

Phật là một con người như tất cả con người chúng ta, không phải là một bậc Thánh. Ngài là một người phàm phu cũng có vợ có con, cũng có cha có mẹ, cũng biết đau khổ, cũng biết bệnh tật, cũng biết thương nhớ. Nhưng ngài thấy cuộc đời người quá khổ, ngài bỏ ngai vàng của báu, ngài bỏ cả vợ đẹp con xinh, ngài bỏ cả cha già, rồi ra đi trong rừng rú, sống một đời sống thiếu trước hụt sau, không có được đầy đủ, cơm ăn cũng thiếu, mà áo mặc cũng không dư.

Do đó ngài quyết tâm đi tìm đạo giải thoát. Cuối cúng ngài giải thoát được, đem lại một cái đời sống quá là an vui cho chính mình, giải thoát được sanh tử, làm chủ được luân hồi. Ngài sung sướng vô cùng, đem lại dạy cho chúng ta ngày nay.

Hôm nay chúng ra nương vào ngài mà thực hiện con đường này, thì chúng ta cũng hạnh phúc vô cùng, được làm đệ tử của một bậc siêu việt vô cùng, một bậc giải thoát. Ngài mới sanh ra ngài đưa tay chỉ trời chỉ đất Ngài nói: “Thiên thượng thiên hạ duy ngã độc tôn, nhứt thiết thế gian sanh lão bệnh tử”. Ngài nói trên trời dưới trời ta là người duy nhất đã vượt qua sanh lão bệnh tử.

(38:07) Mà bây giờ chúng ta theo Ngài thì chúng ta cũng vượt qua được sanh lão bệnh tử, thì còn hạnh phúc nào mà vui cho đời sống của chúng ta. Phải không các con?

Hôm nay cái con được duyên về nghe Thầy giải thích, hiểu được Phật, hiểu được một con người siêu việt. Không phải siêu việt để làm một trò thuật, một trò xiếc cho người ta xem, mà siêu việt ở đây là siêu việt làm chủ cái sống chết của con người, làm chủ được cái đau khổ của con người, cho nên chúng ta quá kính phục Ngài.

Từ đó chúng ta xem như Ngài như một ông cha lành, một vị Thầy vô cùng vĩ đại đã đem lại cho chúng ta một đời sống giải thoát. Và được phước duyên, được có một vị thầy đại diện thay ngài để mà dẫn dắt các con đi vào con đường của Phật pháp, hướng về ba ngôi Tam Bảo này, để cho các con từ đây về sau có một chỗ nương tựa vững chắc.

Như vậy các con thấy một đức Phật có xứng đáng là bậc Thầy của các con không, có xứng đáng là cái chỗ nương tựa của các con không? Chắc chắn sẽ là rất xứng đáng. Và rất xứng đáng khi mà các con đã hiểu thực của nó, còn nếu mà các con nghĩ, hiểu một cách mơ hồ, thì cái xứng đáng này nó chưa hẳn đã xứng đáng, mà nhiều khi còn lầm lạc, các con đã dìm cái hình ảnh, cái Đạo Đức cao siêu của đức Phật lại xuống bùn nhơ hôi thúi.

Quy ý Tam Bảo cách đây năm năm mười năm rồi, mà người đệ tử của Phật chẳng ra gì hết thì cái đó là quy y Tam Bảo gì? Quy y Tam Bảo theo Phật, nương tựa Phật, thì hằng ngày phải đi gần đến cái chỗ làm chủ sanh tử, thì mới gọi là quy y Tam Bảo. Phật ngày xưa từ bỏ tất cả của cải vàng bạc, châu báu, chúng ta bây giờ là người cư sĩ, từ bỏ những gì mà đem đến những đau khổ cho chúng ta, từ bỏ những ác pháp, để đem lại cho hạnh phúc cho chúng ta, thực hiện những thiện pháp.

(40:01) Chứ không phải bỏ như đức Phật để đi vào lộ trình xuất gia như đức Phật, mà đi vào lộ trình của người cư sĩ, thì các con phải từ bỏ những ác pháp, mà chấp nhận những thiện pháp, để đem lại một cuộc đời ăn vui hạnh phúc cho các con. Vì nơi Phật, nơi Pháp, nơi chúng Tăng mà sản sanh ra được cái con đường Đạo Đức giải thoát thật sự cứu cánh cho các con khi các con đã nương tựa nó.

Hiểu được như vậy thì các con mới rõ được Phật là một vị đáng là chỗ nương tựa của chúng ta, là đáng một bậc thầy của chúng ta, là đáng là một người cha lành cho chúng ta để chúng ta nương tựa.

Bây giờ đến Pháp, Pháp là gì? Pháp là những lời Phật dạy. Phật dạy pháp này ác chúng ta không nên làm, thì từ đây về sau chúng ta đừng có làm, đừng có sống theo pháp ác. Mà pháp này thiện, đức Phật ngài dạy các con hãy thực hiện pháp này, hãy tăng trưởng cái pháp này, nuôi lớn cái pháp này, sống theo cái pháp thiện này, mà luôn luôn phải diệt trừ các ác pháp.

Thì chúng ta hãy nghe lời, và sống đúng các pháp thiện mà diệt trừ các pháp ác, thì tâm hồn các con không còn tham sân si, giận hờn và đau khổ nữa, cơm ăn áo mặc các con đầy đủ, tiền bạc các con xài không hết, luôn luôn lúc nào trong gia đình cũng hạnh phúc an vui, cha mẹ thì thương nhau hòa thuận, các con thì hiếu thảo đối với cha mẹ.

Không bao giờ các con ham chơi với những bè bạn hư thân mất nết, lời ăn tiếng nói thô lỗ độc ác, các con đều luôn luôn tránh xa khi mà các con đã biết Phật pháp, đã quy y Tam Bảo. Các con nhớ kỷ, khi quy y Tam Bảo rồi thì các con không được chơi với những người bạn ác, vì có những hành động ăn cắp ăn trộm, nói lời nói thô lỗ, nói lời nói hung dữ, nói lời nói lật ngược, nói lời nói xảo trá không thành thật; những người bạn đó các con không được gần họ.

(42:02) Lời Phật dạy như vậy mà, gần những người bạn ác chúng ta sẽ trở thành những người ác, mà gần những người tốt thì chúng ta sẽ được tốt. Chúng ta hãy chọn những người bạn lành mà chúng ta chơi. Từ khi các con quy y Phật Pháp Tăng rồi, phải sáng suốt mà chọn người bạn tốt mà chơi. Những người nào ham chơi, rượu chè, bài bạc thì các con nên tránh, vì pháp Phật đã dạy như vậy. Khi mà các con đã hiểu biết được như vậy, các con chọn bạn tốt mà chơi.

Tăng là những bậc nào? Là những bậc giới đức thanh tịnh, là những bậc Thánh Tăng trong thời đức Phật, hoàn toàn là những người có giới hạnh, không ham muốn, không rượu chè, không cờ bạc, không vui chơi, không đá banh, không đá bóng, không chơi đua xe, không chạy lạng ở trên đường, đó là những bậc Thánh Tăng.

Những vị Thánh Tăng đi thì phòng hộ sáu căn, ngó xuống đường, không ngó qua ngó lại, không đắm đuối vật chất ham mê, cho nên chúng ta là những người cư sĩ, không phải như những bậc tu sĩ ấy, nhưng chúng ta cũng nương vào các ngài để mà chúng ta thực hiện thiểu dục tri túc, ít muốn biết đủ, để chúng ta thực hiện thiện pháp, sống đúng thiện pháp như các ngài.

Như vậy là ba ngôi báu này để tượng trưng ba cái nơi mà chúng ta nương tựa vững chắc. Bây giờ các con đã hiểu được ba cái nơi cao quý và tốt đẹp này. Lần lượt vì Thầy đang ẩn bóng rồi cho nên không có duyên mà giảng dạy cho các con đạo đức nhân quả, không có duyên giảng dạy cho các con thấm hiểu hơn nữa, để cho các con biết cái nào ác cái nào thiện, để mà các con nương vào ba ngôi Tam Bảo này, là nơi cứu kính, là nơi đem lại hạnh phúc an vui cho các con.

Khi các con còn tuổi trẻ, được sự khích lệ, được sự hướng tâm đến ba ngôi Tam Bảo mà ngày hôm nay mới có sự quy y Tam Bảo. Vậy thì các con lần lượt sau này còn đủ duyên, các con về đây thưa hỏi với cô Út, rồi cô Út dạy từng bước một. Và cũng là thưa hỏi cô Út để cô Út cho những bản kinh nói về Nhân Quả.

Rồi các con sẽ đọc thấy những gì Phật dạy trong đó, những điều thiện các con cố gắng mà làm, những điều ác thì các con cố gắng mà diệt trừ, để đem lại cuộc đời của người cư sĩ an vui hạnh phúc mãi mãi muôn đời, cho đến ngày các con chết đi vẫn là đem lại cuộc sống đầy đủ hạnh phúc cho các con, không làm khổ mình, không làm khổ người, không làm khổ những người trong gia đình, cũng không làm khổ những người trong xã hội.


Trích dẫn - Ghi chú - Copy