Phật tử: … (…)
(01:08:11) Trưởng lão: Cái tình cảm mà. Đó là cái duyên để cho mình tạo để mình nói cho họ nghe: Khi mà không hiểu đó, thì em còn ăn thịt chúng sanh, mà bây giờ hiểu thì đó là cái sự đau khổ, cho nên khi hiểu rồi không nỡ nhẫn tâm mà ăn đâu. Vì vậy mà gia đình chưa hiểu biết thì thôi cứ ăn đi, đừng hỏi. Chỉ bây giờ em là người đã hiểu biết cái sự đau khổ của các loài, trước khi nó chết đó, thì nó phải đau khổ, nó cũng muốn sống chứ đâu muốn chết. Mình giải thích những sự đau khổ của loài động vật khi nó bị chết, thì do đó làm cho người thân mình tích cực.
Bây giờ họ ăn nhưng mà họ nghe tới cái sự sống chết họ cũng xót xa. Bởi vì con người nó có cái tình cảm, nhưng mà từ lâu tới giờ người ta không nghe, người ta thấy một con vật sinh ra để cho người ta ăn thôi, chứ người ta chưa hiểu.
Nhưng mà trong khi đó mình có sự giải thích cho họ nghe rồi, mặc dù mình không phải giải thích để cho họ ăn chay theo mình đâu, nhưng mà giải thích đánh thức họ. Khi đó là tiếng chuông cảnh tỉnh cho lòng hiếu sinh của họ thôi, nhưng không ngờ nó sẽ là cái lý muốn giải thoát, vì vậy mà họ không nỡ. Bởi vì họ thương mình thì họ cũng không nỡ bắt mình phải ăn thịt. Con hiểu không? Không bắt mình ăn thịt thì mình ăn một thời gian sau thì những sự kiện mà nó xảy ra trong gia đình nó lại xảy ra rất là êm ấm. Từ đó họ thấy nó thay đổi cả cái không khí gia đình, từ đó họ thấy họ ăn chay. Con hiểu không? Thì cái đó gọi là thân giáo đó, hướng dẫn người ta bằng cái thân hành của mình.
Nhưng trước khi mà thân giáo đó, thì cái trường hợp đúng là mình có sự giải thích. Giải thích cho mình, chứ không phải bắt buộc họ ăn chay. Thì mình nói với chồng, với cha mẹ của mình, em hoặc con mình: Khi mà con chưa hiểu, khi em chưa hiểu thì nghĩ trường hợp ăn chay để làm Phật, làm Thánh gì, nhưng mà khi thấy trước cái sự đau khổ đó thì em không nỡ, cho nên cả gia đình hiểu.
Mình giải thích như vậy làm cho người ta xúc động hơn: Do đó em thấy bây giờ ăn như vậy cũng làm cho gia đình nó bức xúc trước cảnh mà gia đình ăn uống với nhau nó phải tương hợp, nhưng mà trước cái lòng thương yêu đối với chúng sinh, đối với con vật như vậy em không nỡ ăn thịt nó được nữa. Con nói như vậy đó, thì người ta sẽ xúc động liền. Mình không nỡ tâm thì không lẽ họ nỡ tâm? Cho nên họ cũng từ đó mà họ: “Thôi, ăn chay hết đi!”.